• Cam kết hàng chính hãng
  • Giao hàng toàn quốc
  • Đổi trả hàng trong 7 ngày
  • Thanh toán khi nhận hàng

Hỗ trợ trực tuyến

  • Tư vấn sức khỏe 1

    0913 819 338

  • Tư vấn sức khỏe 2

    (0252) 3 824 971

Các bệnh khác

  •  

Nhìn chung về bệnh chàm do viêm da cơ địa

11/2/2016 1980 Đã xem

Bệnh chàm là một khái niệm chỉ một nhóm các tình trạng y học khiến cho da bị viêm nhiễm hoặc dị ứng. Loại bệnh chàm phổ biến nhất được gọi là viêm da cơ địa, hay bệnh chàm do cơ địa. Khái niệm cơ địa dùng để chỉ một nhóm những bệnh có xu hướng di truyền phát triển thành các tình trạng dị ứng khác, như hen suyễn hay bệnh sốt mùa cỏ khô (sốt mùa hè).

Bệnh chàm ảnh hưởng khoảng 10% đến 20% trẻ sơ sinh và khoảng 3% người lớn cùng trẻ em. Hầu hết trẻ sơ sinh khi mắc bệnh sẽ hết bệnh khi lên mười, nhưng một số khác vẫn tiếp tục có các triệu chứng rải rác trong suốt cuộc đời. Bằng những phương thức điều trị đúng đắn, căn bệnh thường có thể nằm trong tầm kiểm soát.

Các triệu chứng của bệnh chàm là gì?

Bất kể là phần nào của da bị ảnh hưởng thì bệnh chàm luôn gây ra sự ngứa ngáy. Đôi khi sự ngứa ngáy này sẽ bắt đầu trước khi mụn nhọt xuất hiện, nhưng khi chúng có mặt, các vết mụn thường ở mặt, sau đầu gối, cổ tay, bàn tay, hoặc bàn chân. Nó cũng có thể ảnh hưởng các khu vực khác nữa.

Các khu vực bị nhiễm bệnh thường có làn da khô, dày, hoặc nổi vảy. Ở những người có da sáng màu, các khu vực này ban đầu sẽ có màu đỏ và sau đó chuyển sang nâu. Ở những người có da tối màu hơn, bệnh chàm có thể ảnh hưởng đến sắc tố da, khiến cho khu vực bị bệnh có màu sáng hay tối hơn.

Ở trẻ sơ sinh, các vết mụn gây ngứa có thể sản sinh ra tình trạng khô cứng, rỉ nước chủ yếu ở mặt và da đầu, nhưng các mảng da này lại có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu.

Điều gì gây nên bệnh chàm?

 

Nguyên nhân chính xác của bệnh chàm vẫn chưa được xác định, nhưng nó được cho là có liên hệ với sự phản ứng quá mức của hệ miễn dịch cơ thể với sự kích thích. Sự phản ứng này đã gây nên các triệu chứng của bệnh chàm.

Hơn nữa, bệnh chàm thường được tìm thấy trong gia đình với bệnh sử mắc phải nhiều loại bệnh dị ứng khác hoặc hen suyễn. Ngoài ra, các khiếm khuyết ở lớp màng chắn trên da cũng có thể làm mất đi độ ẩm và khiến cho vi khuẩn thâm nhập.

Một số người có thể có “vảy” ở những vết mụn ngứa do phản ứng với những chất hay những tình trạng nhất định. Đối với một số người, việc tiếp xúc với các vật liệu khô cứng hay thô ráp có thể khiến cho da ngứa ngáy. Đối với một số khác, cảm giác quá nóng hay quá lạnh, hoặc tiếp xúc với một số sản phẩm gia dụng như xà phòng hoặc bột giặt, hay lớp sừng động vật có thể làm bệnh bùng phát. Nhiễm khuẩn đường hô hấp hay cảm cúm cũng có thể là những kích thích tố. Sự căng thẳng cũng khiến cho bệnh tình trở nên nghiêm trọng hơn.

Mặc dù không hề có cách để chữa khỏi bệnh, nhiều người vẫn có thể kiểm soát được bệnh chàm một cách hiệu quả bằng các điều trị y tế và tránh xa những kích thích tố. Bệnh này không lây lan và không thể được truyền từ người sang người.

Bệnh chàm được chẩn đoán như thế nào?

Bác sĩ khoa nhi, chuyên gia da liễu, hay người chăm sóc sức khoẻ riêng của bạn có thể chẩn đoán bệnh chàm cho bạn. Dù không có bài kiểm tra nào để xác định bệnh chàm, nhưng thường bác sĩ sẽ biết bạn có phải bị bệnh chàm không bằng cách nhìn vào da bạn và hỏi một vài câu hỏi.

Do có nhiều người bị bệnh chàm cũng bị một số loại dị ứng khác, bác sĩ có thể đưa ra một số kiểm tra về dị ứng để xác định các kích thích tố. Trẻ em bị bệnh chàm thường sẽ được kiểm tra đặc biệt về các bệnh dị ứng.

Bệnh chàm được điều trị ra sao?

Mục đích của việc điều trị bệnh chàm là để làm thuyên giảm và ngăn ngừa sự ngứa ngáy, điều có thể dẫn tới nhiễm trùng. Do căn bệnh khiến cho da bị khô và ngứa, các thuốc bôi ngoài da và kem được khuyên dùng để giữ ẩm cho da. Những sản phẩm này thường được dùng khi da đang ẩm, như sau khi ngâm mình, để giúp da giữ độ ẩm. Các miếng gạc lạnh có thể được dùng để làm giảm sự ngứa ngáy.

Các sản phẩm không cần kê đơn, như kem hydrocortisone 1%, hoặc các loại kem và thuốc mỡ được kê đơn có chứa corticosteroid, thường được kê toa để làm giảm sự viêm nhiễm. Ngoài ra, nếu vùng bị ảnh hưởng bị nhiễm trùng, bác sĩ có thể kê toa những loại thuốc kháng sinh để tiêu diệt các vi khuẩn gây nên sự nhiễm trùng đó.

Các phương thức điều trị khác bao gồm việc kháng histamine để giảm bớt sự ngứa ngáy, các thuốc trị chứa hắc ín (các loại hoá chất được tạo ra để làm giảm sự ngứa ngáy), quang trị liệu (phương thức này dùng tia cực tím để điều trị trên da), và thuốc cyclosporine cho những người có tình trạng bệnh không được cải thiện khi dùng các phương thức điều trị khác.

Cục quản lý Thực Phẩm và Dược Phẩm Hoa Kỳ (FDA) đã chứng thực hai loại thuốc được biết đến với tên thuốc bôi ngoài da tăng cường hệ miễn dịch (TIMs) cho các trị liệu của bệnh chàm từ nhẹ đến trung bình. Những loại thuốc này, Elidel và Protopic, là những kem bôi lên da hoạt động bằng cách điều chỉnh sự phản ứng của hệ miễn dịch để ngăn ngừa sự đóng vảy.

FDA cũng cảnh báo bác sĩ khi kê đơn Elidel và Protopic do những nguy cơ liên quan tới bệnh ung thư khi sử dụng chúng. Cả hai loại kem cũng mang “nhãn đen” của FDA trên bao bì của chúng để cảnh báo bác sĩ và bệnh nhân về những mối hoạ lớn này. Lời cảnh báo khuyên bác sĩ kê đơn dùng ngắn hạn cho Elidel và Protopic chỉ sau khi các phương thức điều trị bệnh chàm khác không có tác dụng ở người lớn và trẻ em trên 2 tuổi. Chúng không nên được dùng ở trẻ em dưới 2 tuổi.

 

Làm cách nào để ngăn ngừa sự đóng vảy ở bệnh chàm?

Sự bùng phát của bệnh chàm có thể tránh khỏi được hoặc làm thuyên giảm mức độ nghiêm trọng bằng cách làm theo những mẹo đơn giản sau:
* Giữ ẩm thường xuyên
* Tránh sự thay đổi bất thường về nhiệt độ và độ ẩm
* Tránh ra mồ hôi hoặc tăng nhiệt quá nhiều
* Giảm sự căng thẳng
* Tránh các vật liệu gây ngứa, như len
* Tránh các loại xà phòng thô, bột giặt, và các dung môi
* Chú ý đến bất kỳ loại thực phẩm nào có thể là nguyên nhân của sự bùng phát và tránh sử dụng chúng

Làm cách nào để ngăn ngừa bệnh chàm?

Không có cách chữa khỏi bệnh chàm, nhưng có một số điều bạn có thể làm để giảm bớt nguy cơ và ngăn ngừa bùng phát.

Nếu đứa trẻ có nguy cơ mắc bệnh chàm do bệnh sử của gia đình, việc chỉ cho trẻ dùng sữa mẹ trong ba tháng đầu đời hoặc lâu hơn nếu có thể là tốt nhất.

Các bác sĩ khuyên việc dùng sữa mẹ liên tục đến ít nhất sáu tháng (tốt nhất là 1 năm) cho tới khi bạn hướng dẫn cho trẻ ăn thức ăn đặc. Các bé cũng nên được bảo vệ khỏi các kích thích tố như lông thú vật, ve bọ, và nấm mốc.

Nếu bạn bị bệnh chàm, hãy cố gắng để bản thân ít bị căng thẳng nhất có thể và dành thời gian để thư giãn nhiều hơn.

Bạn cũng nên tập luyện thể dục thể thao. Nó sẽ giúp bạn kiểm soát được sự căng thẳng và gia tăng tuần hoàn máu.

http://webykhoa.org/

Top
X

Xem Fanpage của chúng tôi.

Để lại lời nhắn cho chúng tôi!